Thứ Sáu, 11 tháng 9, 2020

Thơ William Allingham

 

William Allingham (19 tháng 3 năm 1824 – 18 tháng 11 năm 1889) – nhà thơ, nhà viết nhật ký và biên tập viên người Ireland.

 Tiểu sử
William Allingham sinh ngày 19 tháng 3 năm 1824 tại Ballyshannon, một thị trấn nhỏ ở phía nam của hạt Donegal ở Ulster ở phía bắc Ireland; ông là con trai của người quản lý một ngân hàng địa phương là người gốc Anh.
 
Cuộc sống của Allingham có thể được chia thành hai nửa rõ ràng – ở Ireland (từ khi sinh, năm 1824 đến năm 1863) và ở Anh (từ năm 1863 cho đến khi ông qua đời ở Hampstead năm 1889).
 
Ông được học tại Viện hàn lâm Hoàng gia Belfast cho đến năm 14 tuổi, khi ông chưa làm việc trong ngành hải quan ở thị trấn quê hương ông. Thời kỳ sau đó ông tiếp tục làm công việc tương tự ở Ireland và Anh cho đến năm 1870. Trong thời kỳ này ông đã xuất bản tập “Thơ” (Poem) năm 1850, “Những bài ca ngày và đêm” (Day and Night Songs) năm 1855 và được Dante Gabriel Rossetti cùng những người khác vẽ minh họa. Ông cũng đã biên tập “Năm mươi bài thơ hiện đại” (Fifty Modern Poems) vào năm 1865.
 
Tháng 4 năm 1870, Allingham nghỉ hưu trong ngành hải quan, chuyển đến London và trở thành biên tập viên của Tạp chí Fraser. Ngày 22 tháng 8 năm 1874, ông kết hôn với nữ họa sĩ minh họa Helen Paterson, người trẻ hơn ông hai mươi bốn tuổi. Họ có ba người con.
 
William qua đời tại Hampstead ngày 18 tháng 11 năm 1889. Thi thể, theo nguyện vọng của ông được hỏa táng. Tro cốt được an táng tại nhà thờ St. Anne ở quê hương Ballyshannon của mình.
 
3 bài thơ

 
BUỔI TỐI
 
Bầu trời đang dần tối
Một ngôi sao giữa trời
Buồn vây lấy ngọn đồi
Tình yêu đang hấp hối.
 
Khó mà rơi nước mắt
Khó mà nói một lời
Kết thúc một ngày hè
Và tình yêu đã chết.
 
An Evening
 
A sunset's mounded cloud;
A diamond evening-star;
Sad blue hills afar;
Love in his shroud.
 
Scarcely a tear to shed;
Hardly a word to say;
The end of a summer day;
Sweet Love dead.
 
 
HÃY ĐỂ TÔI HÁT NHỮNG GÌ TÔI BIẾT
 
Phía tây hoang dã, bờ biển, thành phố nhỏ
Một tộc người nhỏ bé sống ở đây
Thủy triều lên xuống và cơn gió
Màn đêm tối, biển khơi và giông tố.
Ý chí con người, số phận con người:
Điều gì quyết định, điều gì lớn nhỏ?
Hãy để cho tôi tìm câu trả lời
Tôi hát về những gì tôi biết rõ.
 
Let Me Sing Of What I Know
 
A wild west Coast, a little Town,
Where little Folk go up and down,
Tides flow and winds blow:
Night and Tempest and the Sea,
Human Will and Human Fate:
What is little, what is great?
Howsoe'er the answer be,
Let me sing of what I know.
 
 
HOÀI NIỆM
 
Bốn con vịt trên đầm
Trên bờ hoa cỏ màu xanh
Bầu trời mùa xuân xanh thắm
Và mây trắng nằm trên đôi cánh
Có vẻ chỉ là vớ vẩn linh tinh
Nhưng ký ức của nhiều tháng năm
Làm nước mắt rơi trong hoài niệm!
 
A Memory
 
Four ducks on a pond,
A grass-bank beyond,
A blue sky of spring,
White clouds on the wing;
What a little thing
To remember for years-
To remember with tears!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét