Thứ Bảy, 12 tháng 9, 2020

Thơ Arthur Conan Doyle

 


Sir Arthur Ignatius Conan Doyle (22 tháng 5 năm 1859 – 7 tháng 7 năm 1930) – là bác sĩ, nhà văn, nhà thơ Anh. Ông là tác giả của nhiều tác phẩm phiêu lưu, lịch sử, viễn tưởng và hài hước. Người tạo nên những nhân vật kinh điển của thể loại văn học trinh thám, khoa học viễn tưởng và phiêu lưu lịch sử: thám tử thiên tài Sherlock Holmes, giáo sư lập dị Challenger, sĩ quan kỵ binh dũng cảm Gerard. Từ nửa sau thập niên 1910 đến cuối đời – ông là một người ủng hộ và tuyên truyền tích cực các ý tưởng của Thuyết duy linh (Spiritualism).
 
Tiểu sử
Arthur Conan Doyle sinh ra tại thủ đô Edinburgh của Scotland vào ngày 22 tháng 5 năm 1859 trong một gia đình người gốc Ai-len. Cha của ông là một kiến trúc sư và nghệ sĩ. Năm 1881, Conan Doyle tốt nghiệp Đại học Y khoa Edinburgh và đến châu Phi với tư cách là một nhân viên cứu thương trên tàu.
 
Trở về quê hương, ông làm việc trong ngành y tại một trong những quận của London. Ông bảo vệ luận án và trở thành tiến sĩ y khoa. Nhưng dần dần ông bắt đầu viết truyện và tiểu luận in trên các tạp chí địa phương.
 
Một lần Arthur Conan Doyle nhớ đến Joseph Bell, một người lập dị, đang là giảng viên tại Đại học Edinburgh và thường xuyên khiến học sinh của mình kinh ngạc về khả năng quan sát và khả năng sử dụng “phương pháp suy luận” để hiểu những vấn đề khó hiểu nhất. Vì vậy, Joseph Bell, dưới cái tên giả là thám tử nghiệp dư Sherlock Holmes, đã xuất hiện trong một trong những câu chuyện của ông. Quả thật, câu chuyện này không được chú ý, nhưng câu chuyện tiếp theo – “Dấu bộ tứ” (The Sign of Four, 1890) – đã mang lại sự nổi tiếng cho ông. Đầu những năm 90 của thế kỷ XIX, lần lượt các tuyển tập truyện “Cuộc phiêu lưu của Sherlock Holmes”, “Hồi ức về Sherlock Holmes”, “Sherlock Holmes trở về” được xuất bản.
 
Độc giả yêu cầu tác giả ngày càng nhiều tác phẩm mới hơn về nhân vật yêu quý của mình, nhưng Conan Doyle nhận ra rằng trí tưởng tượng của mình đang dần phai nhạt và ông đã viết một số tác phẩm cùng với các nhân vật chính khác – sĩ quan Gerard và Giáo sư Challenger.
 
Doyle đã đi du lịch nhiều nơi, làm bác sĩ trên tàu đến Bắc Cực trên một con tàu săn cá voi, đến Nam và Tây Phi, và làm bác sĩ phẫu thuật trong Chiến tranh Boer.
 
Trong những năm cuối đời, Conan Doyle tham gia vào Thuyết duy linh và đã xuất bản tác phẩm hai tập “Lịch sử Thuyết duy linh” (The History of Spiritualism, 1926) bằng chi phí tự bỏ ra. Ông cũng đã xuất bản ba tập thơ của mình.
 
Về đời tư, Conan Doyle kết hôn hai lần và có năm người con. Conan Doyle qua đời năm 1930 ở tuổi 71. Ông viết văn bia cho mình:
 
Tôi đã xong kế hoạch nhỏ của mình
Giá mà mang lại được giờ vui vẻ
Cho cậu bé sắp trở thành đàn ông
Hoặc đàn ông một nửa còn cậu bé.
 
Tác phẩm chính
*Dấu bộ tứ (The Sign of Four, 1890)
*Những cuộc phiêu lưu của Sherlock Holmes (The Adventures of Sherlock Holmes, 1892)
*Những hồi ức về Sherlock Holmes (The Memoirs of Sherlock Holmes. 1894)
*The Great Boer War (Cuộc chiến Boer vĩ đại, 1900)
*Con chó săn của dòng họ Baskervilles, (The Hound of the Baskervilles, 1902)
*Sherlock Holmes trở về, (The Return of Sherlock Holmes, 1904)
*The Lost World (Thế giới đã mất, 1912)
*Lịch sử Thuyết duy linh” (The History of Spiritualism, 1926) 
 
3 bài thơ
 


VĨNH BIỆT
(Trong tập “Những khúc hát trên đường”)
 
Hồn nói với Xác
 
Tôi thấy tiếc, sắp đến ngày bạn chết
Hai chúng mình là bạn tốt của nhau
Trong công việc cũng như lúc nghỉ ngơi
Từng sống với nhau những ngày hạnh phúc.
 
Chỉ những ngày gần đây ta mới biết
Những tiếng kêu cót két trong khớp xương
Nhưng bạn không có lỗi, mà thời gian
Dồn gánh nặng năm này qua năm khác.
 
Dần dần tắc nghẽn máu trong mao mạch
Sinh ra trên cơ thể những vết nhăn
Tôi không trách gì bạn. Chỉ ngợi khen
Nếu có lỗi, tôi nhận về mình hết
Bởi vì tôi mới là kẻ dẫn đường
Cho tôi nói lời cám ơn và vĩnh biệt!
 
Xác nói với Hồn
 
Vĩnh biệt nhé! Ta nói lời vĩnh biệt
Em đã dùng tôi trong một thời gian
Giờ mong em với tâm trí thông minh
Tìm cho mình một xác thân phù hợp.
 
Em sẽ sống với một thân thể khác
Giống như tôi – một đầy tớ trung thành
Và ngoan ngoan, tận tụy phụng thờ em
Giờ đến lúc ta nói lời vĩnh biệt.
 
Tôi đã già, mà em thì trẻ đẹp
Đến một ngày vi-rút hoặc ung thư
Sẽ đưa tôi về ngủ dưới nấm mồ
Còn biết nói gì sau khi đã chết.
 
Và rồi trong ngày người ta an táng
Khi người ta đặt xuống chiếc quan tài
Em hãy đưa mắt nhìn từ trên trời
Thấy tôi ra đi không còn đau đớn
Về với nơi mà tôi đã ra đi.
 
Songs of the Road. The Farewell
 
The Soul to the Body
 
So sorry, dear old friend, you have to die.
We've been such goodly partners, you and I,
Such comrades in our work, and mates at play,
We've lived together many a happy day.
 
It's only lately that you disappoint.
Sluggish in limb and clogged in every joint ;
But that is not your fault, for grim old Time
Has blocked your tiny arteries with lime.
 
And cut your sap and left its withering trace
In every wrinkle of your dear old face.
No, faithful comrade, I have nought but praise ;
If there were fault, 'twas mine. You walked the ways
 
On which I led you, be they low or high.
Thanks for all services ! And so good-bye !
 
The Body to the Soul
 
Good-bye, old friend ! You've used me many a year.
And, as you say, I'm rather out of gear,
And quite disposed to rest. No doubt you'll find
Some other form congenial to your mind.
 
And moulded on this wreck you leave behind.
For that, they say, persists. May it be one
That serves you faithfully, as I have done.
Of course its right our partnership to sever
 
Since I am old and you as young as ever.
I'll find some cancer cell or handy germ
To bring my waning forces to a term
And break the framework of the old machine.
 
Then down at Woking or at Golder's Green
They'll do the trick. And you, friend, from afar,
Will see the oaken chest or cinder jar,
And know that I have gone without a pang
Back to the elements from which I sprang.
 
 
VỀ CÁI CHẾT CỦA HỌA SĨ RICHARD DOYLE
 
Thi thể của anh được chuyển về studio
của mình, nằm giữa những những bức tranh
mà đa số vẽ về những sinh vật thần tiên.
 
Những yêu tinh nhỏ bé trên bức tường
Đã kêu lên, “Cái gì chúng ta đang thấy?
Tại sao Nghệ nhân phải nằm im như vậy,
Và tại sao không nghe thấy chúng tôi?
Đây là cái gì, và tại sao lại là cái này?”
Họ thì thầm, rồi cứ nhắc đi nhắc lại.
 
Và một cô tiên có dáng hình thanh mảnh
Đã cất lên một giọng rất nhẹ nhàng:
“Tại sao chúng ta làm tổn thương anh
Và liệu có phải tôi là tội phạm?”
“Không, không – họ kêu lên – không hẳn
Trái tim của Nghệ nhân thật dịu dàng”.
 
In Memoriam
Upon the death of Richard Doyle, the artist
 
his body was conveyed
to his studio – where it lay
surrounded by his pictures, most
of which represented fairy subjects.
 
The little elves upon the walls
Cried, “What is this before us?
“Why should the Master lie so still,
“And why should he ignore us?
“Oh what is this, and why is this?”
They whispered in a chorus.
 
And one behind a heather ball,
A gentle nymph and slender
Said, “What if we have made him cross,
And I be the offender!”
“Nay, nay” they cried “he will not chide
“The Master's heart is tender”.
 
 


ĐỀ TỪ CHO CUỐN “THẾ GIỚI ĐÃ MẤT”
 
Tôi đã xong kế hoạch nhỏ của mình
Giá mà mang lại được giờ vui vẻ
Cho cậu bé sắp trở thành đàn ông
Hoặc đàn ông một nửa còn cậu bé.
 
Epigraph to “The Lost World”
 
I have wrought my simple plan
If I bring an hour of joy
To the boy who's half a man
Or the man who's half a boy.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét