Thứ Bảy, 12 tháng 9, 2020

Thơ Thomas Carew

 


Thomas Carew (1595 – 22 tháng 3 năm 1640) – nhà thơ, nhà ngoại giao người Anh.
 
Tiểu sử
Thomas Carew sinh tại West Wickham, Luân Đôn vào năm 1594 hoặc 1595. Tháng 6 năm 1608, ông vào học Cao đẳng Merton, Oxford. Sau khi nhận bằng Cử nhân Văn khoa vào năm 1611, ông tiếp tục theo học tại Middle Temple.
 
Thomas Carew từng là thư ký của Ngài Carlton tại Hague năm 1616. Tháng 8 năm 1618 cha ông qua đời, Thomas chuyển sang phục vụ cho Edward Herbert, Nam tước của Cherbury. Thomas Carew lên đường sang Pháp làm nhiệm vụ tháng 3 năm 1619, sau khi hoàn thành nhiệm vụ ngoại giao, năm 1624 ông trở về Anh.
 
Thông tin về những năm tháng cuối đời của ông có rất ít. Trong một thời gian dài người ta cho rằng ông mất năm 1639. Giả định này dựa trên thực tế là ấn bản đầu tiên của tập thơ “Poems” của ông xuất bản năm 1640.
 
Cuối thế kỷ 20, Carew được công nhận là một đại diện quan trọng của thời đại ông và là một bậc thầy về thơ trữ tình. Theo nhà thơ Edmund Goss: “Những bài thơ của Thomas Carew là rất hay và thực sự gợi cảm”.
 
2 bài thơ
 

XIN ĐỪNG HỎI NỮA
 
Em đừng hỏi tôi vì sao không còn
Vẻ đẹp của hoa hồng trong tháng sáu
Vẻ đẹp này vẫn còn trên đôi má
Trong nụ cười, trong ánh mắt của em.
 
Xin đừng hỏi đâu rồi ánh bình minh
Mà em đi tìm vẫn không tìm thấy
Màu của bình minh tuyệt vời như vậy
Đã ẩn vào trong mái tóc của em.
 
Xin đừng hỏi đâu rồi những bầy chim
Mà tiếng hót vẫn làm ta thích thú
Những bầy chim bây giờ đang trú ngụ
Tránh mùa đông trong thanh quản của em.
 
Xin đừng hỏi tại vì sao không còn
Những ngôi sao từ trên trời rơi xuống
Những ngôi sao này giờ đang tỏa sáng
Đêm cũng như ngày trong đôi mắt em.
 
Xin đừng hỏi phượng hoàng bay về đâu
Làm tổ cho mình trước khi phải chết
Chim sẽ bay về với em trên ngực
Hít thở bằng em và để ngủ say.
 
Ask me no more where Jove bestows
 
Ask me no more where Jove bestows,
When June is past, the fading rose;
For in your beauty’s orient deep
These flowers, as in their causes, sleep.
 
Ask me no more whither do stray
The golden atoms of the day;
For in pure love heaven did prepare
Those powders to enrich your hair.
 
Ask me no more whither doth haste
The nightingale, when May is past;
For in your sweet dividing throat
She winters, and keeps warm her note.
 
Ask me no more where those stars ’light,
That downwards fall in dead of night;
For in your eyes they sit, and there
Fixed become, as in their sphere.
 
Ask me no more if east or west
The phoenix builds her spicy nest;
For unto you at last she flies,
And in your fragrant bosom dies.
 
 


CHỐNG LẠI SỰ ĐIỀU ĐỘ TRONG TÌNH YÊU
 
Cho tôi yêu hơn hoặc khinh bỉ hơn
Cơn nóng nhiệt đới hoặc vùng đóng băng
Tôi cần cuộc sống bên lề thái cực
Tâm hồn không chịu được sự bình bình
Chỉ cực đoan – hoặc là yêu hoặc ghét
Chỉ thái cực kích thích được tinh thần.
 
Cho tôi cơn bão, nếu đó là tình
Như Danae, tôi vô cùng hạnh phúc
Và nếu tiếng sấm của sự khinh thường
Cuốn hy vọng như cơn mưa trút nước
Tôi chỉ cảm thấy rằng mình hạnh phúc
Một trong hai – địa ngục hoặc thiên đường.
 
Hoặc là đau đớn hoặc là hân hoan
Cho tôi yêu hơn hoặc khinh bỉ hơn.
 
Mediocrity in Love Rejected
 
Give me more love or more disdain;
The torrid, or the frozen zone,
Bring equal ease unto my pain;
The temperate affords me none;
Either extreme, of love, or hate,
Is sweeter than a calm estate.
 
Give me a storm; if it be love,
Like Danae in that golden show'r
I swim in pleasure; if it prove
Disdain, that torrent will devour
My vulture-hopes; and he's possess'd
Of heaven, that's but from hell releas'd.
 
Then crown my joys, or cure my pain;
Give me more love, or more disdain.
 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét