Chủ Nhật, 22 tháng 1, 2017

Thơ William Shakespeare

William Shakespeare (26/4/1654 – 23/4/1616) – nhà viết kịch, nhà thơ Anh, tác giả của 38 vở kịch, 154 bài sonnet và một số bài thơ khác. Sáng tạo của William Shakespeare sau 400 năm vẫn làm xúc động bạn đọc và khán giả khắp thế giới và đã trở thành bất tử.

Tiểu sử:

William Shakespeare sinh ở Stratford-upon-Avon trong một gia đình thị dân khá giả, theo truyền thuyết, bố của Shakespeare còn từng được bầu làm thị trưởng thành phố. Mẹ là một người thuộc một dòng họ rất lâu đời ở Anh. Shakespeare được học ở trường ngữ pháp địa phương, học tiếng Latinh và làm thơ bằng tiếng Latinh. Năm 1580 học xong, được làm chân phụ giảng ở trường. Năm 1582 ông cưới Anne Hathaway, con gái của một địa chủ trong vùng, lớn hơn Shakespeare 8 tuổi. Họ có 3 đứa con: Susanna, Hamnet và Judith. Năm 1585, ông lên London tìm việc. Lúc đầu làm chân giữ ngựa, soát vé ở rạp hát, sau đó làm người nhắc tuồng, sửa bản in, rồi sau làm diễn viên, đạo diễn, nhà viết kịch. 

Thời kỳ ở London, ông được ngài bá tước Southampton giúp đỡ về nhiều mặt. Ông làm quen với Giovani Florio, một người Ý sống ở Anh, ông này giúp Shakespeare hiểu về văn hóa và văn học Ý thời Phục hưng. Năm 1601, bá tước Southampton bị kết tội gây loạn chống triều đình Elizabeth và bị tù chung thân, Shakespeare cũng phải ẩn náu. Năm 1603, Elizabeth chết, vua James lên ngôi, bá tước Southampton được trả tự do và Shakespeare xuất hiện trở lại với đoàn kịch và được triều đình trọng dụng.

Năm 1612 William Shakespeare quay trở về Stratford sống những năm cuối đời với vợ con. Ông mất ngày 23 tháng 4 năm 1616 ở Stratford.

Tác phẩm:

Hài kịch:
*The Tempest
*The Two Gentlemen of Verona 
*The Merry Wives of Windsor 
*Measure for Measure‡ 
*The Comedy of Errors 
*Much Ado About Nothing 
*Love's Labour's Lost 
*A Midsummer Night's Dream 
*The Merchant of Venice 
*As You Like It 
*The Taming of the Shrew 
*All's Well That Ends Well‡ 
*Twelfth Night, or What You Will 
*The Winter's Tale
*Pericles, Prince of Tyre
*The Two Noble Kinsmen
*Cymbeline

Chính kịch:
*King John 
*Richard II 
*Henry IV, part 1 
*Henry IV, part 2 
*Henry V 
*Henry VI, part 1
*Henry VI, part 2 
*Henry VI, part 3 
*Richard III 
*Henry VIII

Bi kịch:
*Romeo and Juliet 
*Coriolanus 
*Titus Andronicus
*Timon of Athens
*Julius Caesar 
*Macbeth
*Hamlet 
*Troilus and Cressida‡ 
*King Lear 
*Othello 
*Antony and Cleopatra

Thơ:
*Shakespeare's Sonnets 
*Venus and Adonis 
*The Rape of Lucrece 
*The Passionate Pilgrim
*The Phoenix and the Turtle 
*A Lover's Complaint




Trích một số bài sonnets:

Sonnet 001

Ta đều mong nhân lên từ sắc đẹp 
Của hoa hồng giống tốt để đời sau 
Con người ta ai cũng già cũng chết 
Để giống nòi ta sống mãi ngày sau. 

Nhưng mà anh là con người khó hiểu 
Sức thanh xuân anh chỉ sống cho mình 
Biến chỗ dư thừa thành ra túng thiếu 
Thành kẻ thù tàn bạo của chính anh. 

Tuổi thanh xuân đang tràn đầy sinh lực 
Anh- người đưa tin báo hiệu mùa xuân. 
Tự giam mình anh chôn niềm hạnh phúc 
Kẻ tiêu hoang- người keo kiệt đáng thương. 

Thương cho đời đừng làm người ích kỷ 
Hạt giống tốt đừng để thành uổng phí. 


Sonnet 002

Khi mà anh qua bốn chục mùa đông 
Trên vầng trán những vết nhăn hằn rõ 
Thì áo quần sang trọng với hào quang 
Thời tuổi trẻ của anh còn ai nhớ? 

Nếu ai hỏi: “Đâu rồi thời xuân sắc 
Đâu ngọc ngà, châu báu của ngày xanh?” 
Thì đừng nói: “Đã nằm trong đáy mắt”. 
Nghe buồn cười, xấu hổ lắm nghe anh. 

Sẽ xứng đáng với những gì hiện tại 
Nếu trả lời: “Đây là đứa con tôi 
Mang những nét của người cha truyền lại 
Sẽ thay cha biện hộ với người đời”. 

Trong đứa con tuổi già anh trẻ lại 
Dòng máu nóng giữa cuộc đời chảy mãi.



Xem trọn bộ 154 sonnets ở đây:


..........................................
...........................................

.................................................. .

Sonnet 153

Thần ái tình ngủ say quên ngọn đuốc 
Để tiên cô tinh nghịch đến gần kề 
Đem ngọn lửa dìm nhanh vào dòng nước 
Mạch nước nguồn lạnh lẽo chốn sơn khê. 

Từ ngọn lửa của tình yêu thần thánh 
Mạch nước kia thành suối nóng muôn đời 
Khắp thiên hạ người đồn nhau tìm đến 
Nước trở nên thuốc chữa bệnh cho người. 

Nhưng với tôi thần tình yêu – Cupid. 
Ngọn lửa từ đôi mắt của người yêu 
Thần đem thắp vào con tim tội nghiệp 
Tôi tìm về dòng nước chữa cơn đau. 

Nhưng thuốc chữa lành bệnh tôi lại ở 
Trong đôi mắt thần ái tình thắp lửa. 


Sonnet 154

Có một dạo thần tình yêu mê ngủ 
Đã bỏ quên ngọn đuốc của ái tình 
Những tiên nữ như bầy chim quần tụ 
Sát đến gần ngọn lửa cánh tay xinh. 

Người đẹp nhất đưa tay cầm ngọn đuốc 
Đã từng gây bao đau khổ cho mình 
Đem khát khao nàng dìm vào dòng nước 
Ngọn lửa tình dập bởi cánh tay xinh. 

Và dòng nước đã trở thành nóng bỏng 
Đã chữa cho khỏi bệnh biết bao người 
Tôi đã đến dòng nước này để tắm 
Nhưng vì yêu nên không khỏi nữa rồi. 

Tình làm cho dòng nước nóng lên nhiều 
Nhưng nước không làm nguội được tình yêu. 




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét